Thử đến một lần để được cảm nhận không gian trầm mặc ở cố đô, để hiểu vì sao Huế quyến rũ đến thế. Không một bài viết nào có thể miêu tả mọi khía cạnh, chỉ xin chia sẻ ở đây vài suy nghĩ, trải nghiệm chân thực về Huế.
1. Ngọt ngào ca Huế
“Cầu Trường Tiền 6 vài 12 nhịp. Thương nhau rồi biết phải làm sao”… Giọng Huế nghe trong trong và êm tai gắn vào với cái câu ngâm, nghe cứ muốn nghe mãi. Thích nhất ở Huế là được đi thuyền thả trôi theo dòng sông Hương lặng-tĩnh và yên bình. Những bản nhã nhạc, những câu hò, những câu hát đối,… mênh mang theo sóng nước. Ở giữa dòng sông Hương, bên cầu Tràng Tiền, mới thấy hết cái vị của Ca Huế ngọt ngào.
2. Thả đèn giấy giữa dòng sông Hương – giấc mơ nhuốm màu cổ tích
Tôi thích thả đèn giữa dòng sông Hương. Những chiếc đèn giấy nhỏ xinh đủ màu sắc/ Chỉ là tượng trưng thôi nhưng nhuốm màu cổ tích. Con gái mà… Ai cũng thích chút gì lãng mạn. Thuyền trôi, nước trôi, đèn trôi, cảm giác mọi thứ cũng trôi lại phía sau. Bình yên… Huế lúc này sao mà dịu dàng.
3. Huế của nét hiện đại và cung đình rêu phong
Hau bên cầu Trường Tiền là hai “xứ Huế” không giống nhau. Bên này cầu, trung tâm thành phố nhộn nhịp với khách sạn, nhà hàng, đèn xanh, đèn đỏ, Bar Tây, hàng quán. Ở Huế, cũng giống Hội An, những quán cafe trông thân thiện, một ly cafe Capuchino và những khoảnh khắc bình yên vài ba câu trò chuyện…
Bên kia sông Hương dường như khác hơn. Một khoảng lặng, một chút gì rêu phong. Hoàng cung lặng lẽ đứng trong cơn mưa bùi bụi của Huế. Đã bao triều đại qua đi ở nơi chốn này. Thấy chút gì đó nghiêm trang, thấy cái gì đấy háo hức, thấy chút gì đó nể phục. Đi bộ bên Đại nội của Huế gặp những con đường dài vuông góc, những hàng cây đều đặn bên hè. Ấy là không gian mênh mang của Huế. Trải dài ngút tầm mắt, mãi không thôi.
4. “Đây thôn Vĩ Dạ”
Con đường Huỳnh Thúc Kháng bên này sông với hàng cây cành lá nhỏ. Bên kia sông là Vĩ Dạ. Giờ không biết có còn được gọi là “Thôn” nữa hay không. Nhưng nhìn từ bên này sang thấy Vĩ Dạ đẹp lắm. Những cánh cổng nhà cổ cổ, những cây si, cây xanh già trông đẹp đẹp.
5. Lang thang chợ Đông Ba
Huế có chợ Đông Ba nổi tiếng vì đồ rẻ, nhất là vải áo dài thì nhiều và rẻ thật. Bao nhiêu màu sắc, bao nhiêu kiểu. Đẹp và rẻ hơn ngòai Bắc rất nhiều. Lục cả chợ Đông Ba để tìm chú tiểu bằng thạch cao để đốt hương trầm. Trông hay hay là lạ. Chợ Đông Bao nhiều Mè xửng, nhiều tôm chua, mắm ruốc. Nhưng thấy cô bạn người Huế bảo “Tôm chua, đồ đặc sản thì qua Huỳnh Thúc Kháng mà mua”.
6. Ẩm thực đường phố cũng cầu kỳ, lạ mà ngon
Huế nổi tiếng với ẩm thực cung đình, ẩm thực chay và cả ẩm thực đường phố nữa. Huế có nhiều thứ bánh. Một đĩa nhỏ xếp đủ 7-8 loại bánh. Mỗi thứ chỉ ít thôi, nhưng nhìn bắt mắt…bánh nậm, bánh ít, bánh bèo, bánh bột lọc đậu xanh…
Huế có cơm hến, bún hến với nước hến, thơm thơm, nhàn nhạt nhẹ nhàng. Cái gì ở Huế cũng cay cay, người miền Trung ăn cay giỏi thật. Huế còn có Chè hẻm, chỉ có 6000 đ một cốc. Chè bột lọc bọc dừa rất ngon, chè heo quay lạ miệng. Ngoài bún bò đã làm nên thương hiệu, bánh canh, bánh khoái bay bún riêu ở Huế cũng rất ngon.
7. Bâng khuâng màu tím Huế
Ở Huế rất nhiều bóng áo dài, áo dài tím, áo dài truyền thống, không cách điệu từ bên bàn lễ tân khách sạn, từ trên đường phố, từ bên những nhà trưng bày, từ những khu lăng mộ hay bên Đại Nội.
8. Và thật nhiều nét duyên…
Huế còn nhiều thứ lắm. Những khu lăng mộ đẹp trầm trồ, chùa Thiên Mụ uy nghiêm trên gò đất bên dòng sông hay những khoảng lặng trên những con đường. Tất cả. Mọi thứ đều là không thể kể hết. Những thứ ai cũng biết, ai cũng hay nhưng chỉ ai đến và phiêu một chút mới có thể cảm nhận….