Lữ Phong ưa những nơi yên bình hơn là những nơi ồn ào náo nhiệt, bởi vậy ở Thái Lan nói riêng, y ấn tượng với Chiang Mai hơn là Bangkok. Phần vì Chiang Mai tuy là thành phố lớn thứ hai sau Bangkok, nhưng nhịp sống ở đây yên bình hơn hẳn sự gấp gáp ở thủ đô, phần vì thời tiết vùng đồi núi phía Bắc mát mẻ hơn nhiều so với khu vực phía Nam. Chiang Mai yên ả ra sao so với Bangkok, thì Pai lại bình lặng bấy nhiêu nếu so với Chiang Mai.
Hoàng hôn tháng 11 ở Pai Canyon
Nửa cuối tháng 11, chớm vào mùa đông, thời tiết rất mát mẻ, trời trong xanh ngăn ngắt và nắng vàng như mật trên các rặng núi biếc – Pai có lẽ đẹp nhất trong năm là vào khoảng thời gian này.
Bay đến Chiang Mai vào buổi chiều, Lữ Phong cùng “đồng bọn lâu năm” dành cho thành phố này phần còn lại của ngày đầu tiên, và thuê một chiếc xe máy tại Chiang Mai để sáng hôm sau chạy lên Pai. Khoảng cách cỡ 150km không phải là xa, tuy nhiên vì đường đèo quanh co uốn lượn liên hồi, có nhiều đoạn vừa dốc dựng ngược vừa ôm cua theo sườn núi, nên 2 người cứ chạy tà tà ngắm cảnh, gặp chỗ nào thích thì lại dừng xe bên đường nghỉ ngơi uống nước.
Family Hut – khách sạn nhỏ ven sông Pai
Đến Pai cũng quá trưa, ăn uống xong, tìm đến khách sạn đã đặt sẵn để nhận phòng, cất đồ đạc và tắm gội cho sạch bụi đường. Family Hut Pai là một khu khách sạn ở mức 2 sao – nằm ngay bờ sông Pai – gồm nhiều bungalow nhỏ và đơn giản dưới bóng cây xanh mát, ngay trước cây cầu tre nhỏ nối sang chợ đêm Pai bên kia sông.
Family Hut nằm ngay ven sông Pai
Cầu tre có mấy bậc cấp khá cao, chỉ có thể đi bộ qua, nên ban ngày có việc về phòng ở bên Family Hut, Lữ Phong vẫn để xe ở bên kia sông, nơi con đường sẽ họp chợ đêm. Ở Thái, mọi người vẫn “bỏ” xe máy trên đường như vậy, chẳng lo mất. Chỉ đến khuya đi ngủ mới chạy vòng đường khác đem xe để … cạnh bungalow của mình.
Sông Pai xinh đẹp hiền hòa chảy ngang trước mặt Family Hut
Pai Canyon
Tắm rửa nghỉ ngơi một hồi, Lữ Phong cùng đồng bọn thay đồ gọn nhẹ, bỏ áo khoác vào cốp xe, đi ngắm hoàng hôn ở . Đây là một khu vực nằm ở cửa ngõ phía Nam của Pai, ngay ven đường 1095 – cách trung tâm thị trấn khoảng 10km – gồm các vách núi đã bị phong hóa mạnh và bị xói lở bởi mưa gió, tạo ra các sống núi mỏng, hẹp, có những nét giống với Grand Canyon nổi tiếng ở Arizona, Mỹ. Người Thái rất giỏi trong việc khai thác du lịch, chỉ cần có chút gì đẹp, lạ, là họ đều có thể khai thác rất tốt. Pai Canyon là một ví dụ.
Khá nhiều du khách đến Pai Canyon để ngắm hoàng hôn
Pai Canyon thực tế là một khu vực khá hoang vắng, với các “sống lưng khủng long” bằng đất vừa cao, vừa mỏng, nhiều đoạn phải sử dụng cả đôi tay để có thể vượt qua an toàn. Xung quanh là những dãy núi xanh mờ dần trong sương chiều, nắng cuối chiều từ sắc vàng ban ngày, bắt đầu chuyển dần sang sắc đỏ. Hoàng hôn ở Pai Canyon thực sự rất đẹp.
Nhộn nhịp phố đêm Pai
Trở về từ Pai Canyon, Lữ Phong chạy xe về đậu trước phòng nghỉ ở Family Hut, bởi hôm nay nó đã hàn thành nhiệm vụ. Chủ nó đêm nay đi chơi phố Pai trên chiếc xe chạy bằng … cơm. Ngay đầu cầu tre bên kia sông Pai là con đường Chai Songkhram – phố đi bộ, cũng là chợ đêm của Pai. Thị trấn nhỏ lên đèn, phố đi bộ lung linh và bắt đầu đông đúc du khách. Như mọi khu du lịch, phố đi bộ ban đêm không thể thiếu các quầy bán đồ ăn địa phương.
Các quầy bán đồ ăn Thái đầy hấp dẫn, thu hút du khách nước ngoài
Tiếp theo, không thể không nhắc đến các món đồ lưu niệm, đồ thủ công mỹ nghệ. Chợ đêm Pai có nhiều sạp bán đủ thứ đồ trang sức khá bắt mắt, từ vòng cổ, vòng đeo tay, nhẫn… được chế tác bằng nhiều thứ vật liệu, có cả các món đồ nho nhỏ được chế tác từ ngà voi. Hàng có thể được trải chiếu bày ngay trên vỉa hè, hoặc được bày trên những chiếc sạp rất đơn giản.
Các sạp hàng lưu niệm, túi xách khá phong phú về mẫu mã
Các nhà hàng hai bên đường rất đông thực khách, là các du khách nước ngoài, các quầy bar mini xếp ghế cao trên vỉa hè cũng dần đông người, sau khi đi bộ đã mỏi chân. Pai về khuya vẫn đông người, nhưng không quá ồn ào – dường như mọi người đều muốn giữ cho sự bình yên nơi đây không bị xáo trộn.
Pai về đêm đông đúc nhưng không ồn ào. Người hát rong cũng để âm thanh vừa phải.
Đêm khuya, trời cao trong vắt, không khí vùng núi đầu đông lành lạnh, sau một ngày chạy xe đường đèo và leo Pai Canyon, giấc ngủ tìm đến rất nhanh.
Coffee in love – Pai Memorial Bridge
Lữ Phong cùng đồng bọn thức dậy muộn – cũng như Pai bắt đầu ngày mới khá muộn – khi nắng đã lên khá cao. Đến lúc thực sự dậy thì đã muộn để ăn sáng, đồng bọn rủ đi xem thác Mo Pang, Lữ Phong cũng lười nhác … đồng ý. Thác nằm phía Tây Bắc của thị trấn, cách Family Hút cả chục km, nhưng Lữ Phong khá thất vọng với nó, bởi ngọn thác chỉ cao có khoảng 2 mét, chảy qua một tảng đá chéo chéo mà thôi, chẳng có gì đặc sắc ngoài việc có thể tắm cho mát.
Trở về Pai ăn trưa và tranh thủ nghỉ ngơi lấy sức cho hành trình buổi chiều về khu vực phía Nam của thị trấn.
có lẽ là quán cafe nổi tiếng bậc nhất ở Pai đối với du khách đến đây bởi từng xuất hiện trong bộ phim năm 2009, mặc dù dọc theo đoạn đường 1095 – cửa ngõ phía Nam thị trấn – có rất nhiều các quán cafe với nhiều lối bài trí khác nhau và đều bắt mắt. Quán Coffee In Love nhìn xuống một triền đồi rực rỡ sắc hoa, phong cảnh thoáng đãng mê ly.
Hầu như ai đến Pai cũng chụp ảnh ở chỗ này
Chiều nay trời đẹp, đồng bọn của Lữ Phong diện áo dài Việt Nam màu hồng cánh sen, bộ trang phục độc đáo nổi bật trong số các du khách đông đúc dưới nắng chiều ở khu Coffee In Love. Đến những chỗ đẹp thế này, với bộ trang phục đẹp như thế kia, đương nhiên Lữ Phong nhiệm vụ là không nhẹ nhàng chút nào rồi. Nhưng dĩ nhiên y rất vui vẻ thực hiện nhiệm vụ được giao.
“Đạo cụ sống ảo” ở Coffee In Love thì không thiếu…
… và người cũng rất sẵn sàng để tận dụng các đạo cụ sẵn có
Sau một hồi “uống cafe là phụ, chụp ảnh là chính”, Lữ Phong chở đồng bọn xuôi đường 1095 về phía Nam, ra ngoại ô thị trấn, qua cả chỗ Pai Canyon khá xa, để tới cây cầu Memorial bắc qua sông Pai, mà hôm qua lúc chạy ngang qua, hai người đã “tia” thấy và hẹn nhau nhất định phải mặc đẹp quay lại “chụp vài tấm” ở chỗ này.
Memorial Bridge bắc qua sông Pai ở ngoại ô phía Nam thị trấn
vốn được quân đội Nhật xây dựng thời Thế chiến II để vận chuyển lương thực, vũ khí của họ giữa Thái Lan với Myanmar. Cây cầu sắt lịch sử được người Thái bảo dưỡng và giữ lại phục vụ du khách tham quan du lịch.
Koh Ku So – cầu tre qua biển lúa
Điểm đến cuối cùng, hứa hẹn sẽ mất nhiều thời gian nhất của buổi chiều hôm nay là – một địa điểm du lịch nổi tiếng ở phía Tây Nam thị trấn Pai. Lối rẽ vào khu cầu tre trên đường 1095 nằm gần chính giữa Memorial Bridge với trung tâm Pai. Từ Memorial Bridge đến cầu tre, và từ khu cầu tre về lại Family Hut, đều khoảng 15km.
Nắng cuối chiều vàng rực, hoa cũng vàng rực cánh đồng
Cầu tre Koh Ku So dài khoảng hơn 1km với sàn làm bằng tre đan, chạy dích dắc trên cánh đồng lúa mênh mông. Tháng 11 lúa chín vàng, những khóm hoa dại cũng nở vàng dọc theo cây cầu, xung quanh xanh biếc một màu của cây cối – thật là một khung cảnh vô cùng bình yên – một bức tranh thiên nhiên đẹp đẽ.
Cầu tre dích dắc đi trên cánh đồng lúa, giữa các khóm hoa vàng tuyệt đẹp.
Tà áo dài Việt Nam trên đồng lúa vùng Tây Bắc nước Thái
Lữ Phong tìm hiểu được, điểm cuối của cây cầu tre này là một ngôi chùa dưới chân núi. Trước đây, các nhà sư ở chùa này muốn đến làng để lấy thực phẩm thường phải băng rừng đi vòng tới 6 – 7km, nên về sau người ta mới làm cây cầu tre xuyên qua đồng lúa, để chặng đường của các nhà sư được rút ngắn xuống chỉ còn khoảng 1km, rất thuận tiện.
Ngôi chùa ở cuối cầu tre
Du khách tham quan cầu tre khá đông, nhưng càng đi sâu vào thì càng rơi rớt, cuối cùng khi đến hết con đường, chỉ còn hai người Lữ Phong mà thôi. Chiều đã muộn, chùa nằm giữa rừng cây xanh mát, nhưng đóng cổng. Lữ Phong cùng đồng bọn chắp tay đứng bên ngoài, im lặng gửi ước nguyện đến chư Phật, rồi trở gót quay ra.
Khi hai người về đến Family Hut thì thị trấn đã lên đèn, Pai Night Market đã lung linh sắc màu và nhộn nhịp du khách. Chúng tranh thủ tắm gội, sang chợ đêm ăn tối rồi về nghỉ sớm. Hôm sau cả hai rời khỏi Pai từ sáng sớm tinh mơ, để kịp về Chiang Mai trả xe máy và đáp chuyến bay chiều trở về Việt Nam.