Cắm trại rừng vàng Bát Xát, biển bạc Hạ Long

40

Nếu khi xưa mẹ Âu Cơ cho 50 xuống biển, 50 lên non thì chúng tôi hẳn là những đứa con lọt lòng hoang đàng, chạy từ trên non xuống biển chỉ để thoả mãn cái tính cuồng chân. Vì đã lỉnh kỉnh mang lều và bộ đồ nghề từ trong Nam ra, dù đường đi khó đến mức thử thách tính mạng, chúng tôi cũng đã liều mình tiến bước. Qua cơn bĩ cực, đến kỳ thái lai, kết quả thực sự không làm chúng tôi thất vọng.

Chân chạm đất Bát Xát, tạt ngay đến thác Rồng

Từ trung tâm thị trấn Sa Pa, chúng tôi vác trên mình cơ man là balo, túi, bịch các kiểu trên 2 con xe, vượt hơn 50km để đến Bát Xát. Trước khi đến địa điểm cắm trại, một nơi nằm trong danh sách phải đến một lần của chúng tôi là thác Rồng.

Đúng là chỉ đến một lần chứ không thể nào đến lần thứ hai! Đường đi quá nguy hiểm. Riêng việc vượt đèo từ Sa Pa đến Bát Xát đã là một trò mạo hiểm, đánh vỡ tinh thần. Đường để đến thác Rồng là một đẳng cấp khác, có thể nói ai sống sót khi đi về thì có thể trao bằng lái hạng chiến xa ngay và luôn!

cắm trại Bát Xát

Lần theo sự chỉ dẫn của Google Map, cộng với hỏi việc hỏi người dân trên đường, chúng tôi dừng xe trước một con dốc đất đỏ mà chỉ có chân người và chân trâu mới đi được. Cuốc bộ từ đó, chúng tôi đi xuống theo một gia đình dẫn trâu đi cày về.

cắm trại Bát Xát

Căn nhà của họ nằm ngay lối vào thác Rồng. Độc nhất chỉ có căn nhà đó giữa núi rừng bao la này. Chào đón tôi là tiếng sủa của mấy em chó, không biết là sủa vì bảo vệ lãnh thổ hay mừng vì lâu ngày mới thấy người.

cắm trại Bát Xát

Bắt gặp vài em học cấp 2 đang đi ngược hướng, chúng tôi được chỉ dẫn tận tình đường đến thác. Từ xa, chúng tôi biết đã đi đúng hướng nhờ tiếng nước đổ inh tai, và tia nước li ti bắn hết lên mặt. Như thế là rõ thác Rồng khủng khiếp nhường nào.

cắm trại Bát Xát

Chạm mặt thác Rồng! Đây rồi! Trần ai suốt quãng đường ấy thì buộc phải đẹp thôi. Tráng lệ. Kỳ vĩ. Choáng ngợp. Đó là những gì chúng tôi hiện lên trong đầu, chứ không thốt nên lời khi nhỏ bé trước thiên nhiên như vậy.

cắm trại Bát Xát

Nước chảy xiết khiến khung cảnh càng thêm hùng tráng, nhưng đồng nghĩa với việc chúng tôi không thể chèo thuyền ra giữa dòng sông để tiến gần thác hơn. Tiếc, vì gần như đây là lần cuối chúng tôi đến đây.

cắm trại Bát Xát

Chạm đỉnh Dền Thàng khi trời vừa chập tối

Sự u mê thác Rồng đã khiến chúng tôi đưa ra một quyết định táo bạo: lên điểm cắm trại ở Dền Thàng khi trời đã tắt nắng. Xung quanh nhà đã then cài, tắt điện. Chỉ có 2 chiếc xe máy của chúng tôi rọi đường đi. Tịch liêu đến đáng sợ.

cắm trại Bát Xát

Khi đã bày binh bố trận xong xuôi trên một đỉnh đồi không bóng người, chúng tôi phát hiện là không có đủ nước uống. Thế là mạo muội đi ngược về, gõ cửa nhà dân để xin, may mắn là gặp những người rất nhiệt tình giúp đỡ. Thế là đêm lửa trại thành công.

4h30 sáng, chúng tôi đã rục rịch dậy để ngắm bình minh. Cảnh mặt trời ló rạng sau dãy đồi tuy chỉ kéo dài tính bằng chục giây, nhưng không thể nào rực rỡ hơn với lớp mây mờ ảo của Dền Thàng. Đứng từ trên nhìn xuống, nhà cửa đều bị những cụm mây phủ lấp, cảm giác như đang cưỡi mây du ngoạn vậy.

cắm trại Bát Xát

Khi trời đã sáng hoàn toàn, có tiếng vó ngựa vang vọng đằng xa. Người chăn ngựa một mình đứng trên con đồi nhỏ phóng tầm nhìn ra núi mây trùng điệp, trông bi tráng biết bao.

cắm trại Bát Xát
cắm trại Bát Xát

Ngồi ngắm cảnh trong lều và xử nốt đồ ăn đến giữa trưa, chúng tôi thu dọn để tạm biệt Bát Xát, trở về Sa Pa, lên đường đến địa điểm cắm trại tiếp theo.

cắm trại Bát Xát

Khi đến nơi không có tên, hãy là người đầu tiên đặt tên

Trên đường trở về Sa Pa, chúng tôi không chống lại được sự tò mò với một con suối dài ngút ngát mấy quả đồi. Vậy là được thêm một trải nghiệm, nhưng lại mất đi túi than củi và đồ ăn! Thế mới biết, ở nơi xa xôi hẻo lánh này, ăn ngon và sưởi ấm quan trọng hơn cả xe cộ, áo quần.

cắm trại Bát Xát

Đôi chân bí trong giày qua bao con đường hiểm trở, gặp con suối là muốn cởi ra nghịch nước liền. Cảm giác bì bõm nước trong cái lạnh 12 độ nó đã lắm.

cắm trại Bát Xát

Nhìn con suối nguyên vẹn giữa thảm thực vật hoang sơ, thật tuyệt làm sao. Tìm mãi không thấy ai đã đặt tên cho dòng suối, chúng tôi quyết định tự gọi là suối Ta Bà – kỷ niệm cho những đôi chân ta bà giáo chủ, đi không chừa nơi nào.

cắm trại Bát Xát

Cú rẽ bất ngờ về Hạ Long

Nói cú rẽ bất ngờ là vì trong kế hoạch ban đầu, chúng tôi sẽ lên một vùng núi khác là Bình Liêu. Nhưng một tai nạn khá nghiêm trọng đã xảy ra khiến chúng tôi huỷ bỏ kế hoạch ngay giữa đường. Lúc quay về, sẵn muốn nghỉ ngơi, chúng tôi đã chọn Hạ Long để dựng lều.

Bãi biển của Hạ Long rất dài và quy hoạch đẹp đẽ, nhưng vắng lạ thường. Chúng tôi dựng lều trại ở một nơi ngẫu nhiên, xung quanh mở đèn rất nhiều nhưng không một ai qua lại.

Hạ Long

Lại một ngày nữa thức dậy từ sớm để ngắm bình minh, lần này là từ trên vùng vịnh đẹp nức tiếng Việt Nam. Cả một vùng biển nhuộm màu cam thẫm của những tia nắng đầu tiên, cả những con thuyền cựa mình ra khơi, cả dãy núi đá vôi lấp ló đằng sau.

Hạ Long

Giờ mới hiểu tại sao nơi này được công nhận là một kỳ quan. Tuyệt hơn nữa là chúng tôi được ngắm từ một góc nhìn không có bóng dáng du khách ồ ạt.

Hạ Long
Hạ Long

Vốn dĩ chỉ định về phe Sơn Tinh, khám phá núi rừng miền Bắc. Nào ngờ số phận đã buộc chúng tôi lên non, xuống biển để hiểu được cảm giác của cả Âu Cơ lẫn Lạc Long Quân. Biến cố trong chuyến đi quá lớn. Nhưng nghĩ một cách tích cực, chính nhờ vậy mà chuyến đi ra Bắc của chúng tôi trọn vẹn hơn cả.

Chính nhờ vậy, chúng tôi biết được có những cái đẹp đòi hỏi sự gan dạ, liều lĩnh mới được thưởng thức. Chính nhờ vậy, chúng tôi biết được đâu là giới hạn của mình. Chuyến đi miền Bắc năm sau, chắc chắn sẽ dắt được một túi kinh nghiệm mang theo!