Lần đầu trekking, chọn Fansipan có quá sức chăng?

35

Những kẻ tay mơ lần đầu háo hức vác balo đi trekking, chọn Fansipan vì nghĩ chinh phục nóc nhà Đông Dương là oai nhất cái Việt Nam này. Chúng tôi đã bị sự thực tát vào mặt, trekking xong là thất kinh. Vì sự trần ai của cung đường, vì cảm xúc lên xuống, vì trải nghiệm thời tiết 4 mùa trong 2 ngày, và vì nỗ lực không tưởng của chính chúng tôi.

Sự thực thì cung leo núi Fansipan 2 ngày 1 đêm được xếp hạng ở mức độ dễ, tức là chỉ hơn mức cơ bản 1 bậc, phù hợp với những người mới tập tành trekking. Vì vậy nói quá sức không thì không, nhưng đừng vì thế mà xem thường, chuẩn bị không kỹ.

Không có sự chuẩn bị nào là “ố dề”

Khi đặt tour trekking, nhà vận hành tour chắc chắn sẽ trấn an các bạn rằng chỉ cần đem theo vật dụng cá nhân và một tinh thần vận động rực lửa, còn lại đồ đạc đã được chuẩn bị đầy đủ. Hoàn toàn không sai, nếu nghe theo các bạn sẽ có một cơ thể nhẹ nhàng hơn rất nhiều, nhưng sẽ sinh hoạt không thoải mái.

trekking Fansipan

Đây là một số kinh nghiệm cá nhân tự rút ra khi đi tour của Viettrekking:

Ngày đầu tiên – nắng đẹp đón những “tấm chiếu mới”

Ông trời cũng biết tính mấy đứa mới đi trekking – đi 3 bước chụp 10 tấm hình, nên đã cho một ngày nắng dịu nhẹ để đánh lừa cảm giác mệt mỏi của chúng tôi.

trekking Fansipan

Buổi sáng đầu tiên là từ chân núi lên đến trạm nghỉ chân thứ nhất – gọi là Trạm Tôn, đoàn chúng tôi ung dung vừa đi vừa thưởng ngoạn khung cảnh. Đi đến đâu chúng tôi cũng ngỡ đây là cảnh đẹp nhất. Nếu biết trước thì chắc chắn chúng tôi sẽ tập trung đi nhanh, bởi chắc chắn rằng những cảnh ở đoạn này thì không là gì so với nửa đoạn đường sau!

trekking Fansipan

Ăn trưa bằng cơm lam, gà nướng, bánh chưng thịnh soạn, chúng tôi nghỉ trưa trong cái gió thổi vào tấm lưng đầy mồ hôi, buốt ơi là buốt.

trekking Fansipan

Buổi chiều, những đứa lớn lên ở phố lâu lâu thấy thực vật lạ thì dí máy vào chụp hình, những đứa mê nước thì nghịch suối mặc cho da có lạnh buốt. Khổ bạn dẫn đoàn làm sao, khi phải đốc thúc liên tục thì chúng tôi mới chịu tiếp bước đến trạm dừng chân số 2 – Trại Láng – trước khi mặt trời khuất núi.

trekking Fansipan

Đường từ Trạm Tôn đến Trại Láng đã bắt đầu khó nhằn hơn. Đến đây, một vài đứa trong đoàn bắt đầu bài ca than thở. Tôi thì liên tục hỏi bạn dẫn đoàn còn bao lâu nữa mới đến. Thực sự những con dốc đã rút cạn năng lượng chúng tôi, chỉ có các chị porter thì vẫn thoăn thoắt, bởi các chị đi mây về gió mỗi ngày mà.

trekking Fansipan

Trại Láng chào đón chúng tôi bởi mùi bánh hạt dẻ nướng thơm lừng, dưới ánh trăng lúc 5h chiều. Khung cảnh này đúng là bỏ công leo lên đến hơn 2000m.

trekking Fansipan

Có chỗ nghỉ là tốt lắm rồi, nhưng vẫn không thể tha thứ cho điều kiện vệ sinh quá kém. Tôi chỉ dám giặt một chiếc khăn để lau bớt mồ hôi trên người chứ nửa bước cũng không dám bước vào.

Sau khi đánh chén bữa tối với nồi lẩu cả làng ăn không hết, chúng tôi ngồi sưởi bên đống lửa, hỏi chuyện các chị porter rồi đi ngủ lúc 8h để sáng mai 4h sáng bắt đầu leo cho kịp bình minh. Một vài người ham thức, ra ngắm sao giữa trời đêm lạnh buốt, nhưng tôi phải công nhận sao rất sáng và rõ, có lẽ là vì không bị ô nhiễm ánh sáng như ở đô thị.

trekking Fansipan

Ngày thứ 2 – trèo cao bao nhiêu, xuống mệt gấp 10

Ăn sáng lúc 3h, rồi khởi hành lúc 4h, chúng tôi hăng hái mò mẫm trong màn đêm để đi cho kịp thời điểm mặt trời mọc. Đi nhanh cũng phải thôi, bởi trong màn đêm này thì làm gì chụp ảnh được.

trekking Fansipan

Lấy chiếc cột điện cạnh cáp treo làm mốc, chúng tôi lần mò từng hòn đá để đi. Độ khó của game càng tăng khi dốc ngày càng cao, đá thì trơn còn mắt kính của tôi thì bị trời sương che hết.

Chúng tôi thất bại trong nhiệm vụ phải leo đến ga cáp treo trước bình minh. Nhưng chiếc toilet sạch sẽ, ấm áp đã cứu vớt mọi cảm xúc. Lẽ nào thiên đường là đây chứ không phải trên 9 tầng mây?

trekking Fansipan

Từ đỉnh cảm treo ngắm ra các ngọn núi xung quanh, cảnh mây núi điệp trùng dưới ánh nắng sớm và không khí lạnh rất sảng khoái. Vườn hoa được chăm chút tỉ mỉ lại gợi cho tôi cảm giác như vườn địa đàng mùa xuân.

Cứ tưởng qua cơn bĩ cực đến kỳ thái lai, hơn 1000 bậc thang lên chóp đỉnh Fansipan đang chờ những đôi chân rã rời này lết từng bước. Ngang đây rồi mà không nhận được chiếc huy chương và tấm bằng khen thì dở quá, thế là lại hì hục lên đỉnh cho bằng được.

trekking Fansipan

May mắn gặp lúc trời đẹp, khung cảnh mây đổ xuống núi như thác thật mãn nhãn. Chỉ là chúng tôi chưa biết rằng trên này mây nhiều, ở dưới mưa nhiều. Tạm quên đi buổi chiều phải đi ngược xuống núi, chúng tôi nán lại ở đỉnh để nhìn mây.

trekking Fansipan

Chuyện gì đến cũng phải đến, thay vì chọn đi xuống bằng cáp treo, chúng tôi tự huỷ bằng cách đi bộ. Thời tiết đã hết đẹp, vừa sương mù, vừa mưa nặng hạt. Ngay cả balo và giày chống nước của tôi cũng không thể cản được mà phải trùm áo mưa.

trekking Fansipan

Sương phủ mờ khiến nhìn của chúng tôi rất hạn chế, nếu không nhờ những chiếc balo và áo khoác nổi màu thì cách tầm 5m đã không nhận ra ai, 10m thì coi như vô hình.

trekking Fansipan

Khắc nghiệt là vậy nhưng nhờ lớp sương mà khu rừng chúng tôi không hề ấn tượng gì khi leo lên giờ lại trở nên huyền ảo, cổ quái, vô cùng thú vị. Những gốc cây nguyên sơ, lâu lâu có vài em trâu rừng ì ục bước qua, cứ như lạc vào vùng giao nhau giữa 2 thế giới.

trekking Fansipan

Càng về trạm nghỉ ở chân núi, cơn mưa càng nặng hạt. Mặc nhiều lớp thì nóng, mà cởi ra thì lạnh, tiến thoái lưỡng nan. Kết thúc chuyến đi với cơ thể sũng nước, chúng được quay lại chiếc toilet của văn minh và tắm lá dao đỏ, dù nó cũng không làm tôi hết đau chân sau 2 ngày cuốc bộ.

trekking Fansipan

Chuyến trekking mở màn, có muốn quên cũng không quên được, đến mức những ngày sau thấy bậc thang là đầu gối chúng tôi tự nhiên mỏi ngang! Nếu ai hỏi có đi Fansipan lại không thì chắc chắn là không rồi, đi trekking cung khác thì chắc chắn, nhưng phải một năm nữa! Giờ ngồi ngắm lại những tấm hình, thắc mắc không hiểu sao mình về được nhà.