Lên chuyến xe giường nằm Hải Vân vào lúc 22h00 ngày thứ 6, hai chàng trai đầu ba đít chơi vơi từ Hà Nội thẳng tiến Sapa. Đón chào chúng tôi là không khí se lạnh đặc trưng của mảnh đất nơi đây. Đi trong là sương sớm đến vị trí ăn sáng, hừng đông đã bắt đầu ửng đỏ và trong vài phút sau đó mặt trời cũng ló rạng, cả Sapa bừng sáng trong ánh nắng ban mai và tất nhiên chúng tôi không quên ghi lại những bức ảnh đẹp về khoảnh khắc này.
Mặt trời ló dạng.
Sau những phút ngất ngây, mùi thơm của bát phở nóng hổi đã kéo giật chúng tôi trở lại, đến giờ nạp năng lượng trước khi lên đường rồi.
Bữa sáng với bát phở thơm lừng
Mặt trời bắt đầu lên cao, nắng bắt đầu gắt, chúng tôi nhanh chóng thuê một chiếc xe máy tốt thẳng tiến bản Dền Sáng. Cung đường từ Sapa lên đến điểm leo khoảng hơn 40km, các bạn sẽ được trải qua nhiều cung bậc cảm xúc. Đoạn đường đầu đi trong mây mù lên cao, sau đó đổ xuống những con dốc ngoằn ngoèo như những con rắn đang uốn lượn.
Những con dốc vắt ngang sườn núi
Và khi xuống cuối những con dốc, thì những thửa ruộng đầy màu sắc xuất hiện, xen lẫn đó là những ngôi nhà truyền thống của đồng bào nơi đây.
Những thửa ruộng xinh xắn
Có những cánh đồng được bao phủ bởi màu xanh của cỏ non nằm lọt dưới thung lũng, một dòng suối nhỏ êm đềm chảy ngang qua, dưới ánh nắng sớm mai tất cả tạo nên bức tranh sơn thủy hữu tình.
Cánh đồng dưới thung lũng.
Mặc kệ biết bao đoàn leo khác đi xe 16 chỗ lướt qua trước mắt. Cuối cùng sau hơn 2 tiếng vừa đi vừa ngắm cảnh, chúng tôi đã có mặt tại vị trí đã hẹn trước với Porter. Đón chào chúng tôi là A Dơ – chủ lán Nhìu Cồ San và dàn đội siêu xe Win gần trăm chiếc của các thanh niên bản. Một cảm khác khá choáng ngợp.
Chụp ảnh kỷ niệm tại điểm gặp Porter.
Kể từ đây, những con đường dốc dài khoảng 10 km đầy đá và đất đỏ luôn tạo cảm giác bất ổn cho những kẻ cầm lái hiện ra. Con xe Wave tàu khiến tôi không tự tin chở bạn đồng hành và đành gửi xe nhà người. Có những lúc cầm chắc được tay lái đã là một thành công, nhiều lúc phải bơi bằng cả 2 chân, đôi khi phải xuống đẩy xe do đường quá lầy. Cứ thế, cứ thế cuối cùng sau khoảng thời gian bao nhiêu đấy, chúng tôi cũng có mặt tại điểm leo. Đó là một bản làng xinh đẹp được bao quanh bởi những hàng rào đá và rất nhiều cây cơm cháy, phía xa xa là thác nước như một dải yếm chảy từ đỉnh núi về bản.
Quang cảnh phía trước 1 ngôi nhà trong bản
Sau khi phân chia đồ đạc, 3 anh em chúng tôi bắt đầu leo khi đồng hồ đã điểm gần 10h00. Đoạn đường đầu đi trong bản toát lên vẻ đẹp không thể tả.
Đoạn đường thơ mộng trong bản
Rời khỏi bản, những đoạn đường bằng phẳng đi qua những khu vườn được ngăn cách bằng hàng rào đá tạo cảm giác rất dễ thở cho người leo.
Đoạn đường đầu khá dễ thở
Tiếp đến là những đoạn đường dốc nhỏ cũng không lấy đi quá nhiều sức lực, cứ thế chúng tôi lầm lũi đi vào rừng. Một thác nước nhỏ xuất hiện nhưng không lôi kéo được chúng tôi ở lại.
Thác nhỏ trên đường.
Bởi vì, thứ đón chào chúng tôi ở phía trước là một tuyệt tác của thiên nhiên – Thác Ong chúa. Bước nhanh trong ánh nắng buổi ban trưa, tiếng thác chảy đã vang vọng bên tai. Và rồi, tất cả đều “mắt chữ O, miệng chữ A” vì thứ mà mình nhìn thấy trước mắt. Rảo bước qua một cây cầu gỗ, các đoàn không quên chụp những bức hình đẹp tại đây.
Cầu gỗ đi lên thác.
Lên cao hơn một chút, toàn bộ thác hiện ra trước mắt. Đẹp ngất ngây các bạn ạ.
Quang cảnh toàn bộ thác nước.
Chúng tôi quyết định chọn chân thác chính là địa điểm dừng chân nghỉ ngơi ăn trưa. Vừa nghe tiếng thác chảy, vừa thưởng thức miếng xôi ngon lành tạo cảm giác rất phiêu lãng. Lòng người như lặng xuống, mọi mệt nhọc đều biến đi đâu mất.
Thác nhìn từ vị trí ăn trưa.
Quãng thời gian nghỉ đã giúp chúng tôi nạp thêm năng lượng cho hành trình tiếp theo. Chúng tôi tiếp tục đi khi đồng hồ điểm 1h00. Vượt qua con dốc cao ngay sau bữa trưa làm cho tất cả đều thở không ra hơi, thi thoảng chúng tôi ngoảnh lại vì có chút tiếc nuối nhưng rồi thác nước cũng xa dần.
Thác nước nhìn từ trên cao thật khác lạ
Tiến bước về phía trước, vượt qua không biết bao nhiêu con dốc và khu rừng thảo quả của người dân, cuối cùng chúng tôi cũng đến được thượng nguồn của con thác nhìn thấy từ dưới bản.
Vượt qua nhiều khu rừng thảo quả.
Tại đây có những tảng đá siêu to khổng lồ nhưng cũng có nhiều vị trí bằng phẳng để ngồi nghỉ. Xa xa phía dưới thung lũng là bản làng nơi chúng tôi bắt đầu hành trình, ngước lên trên cao là đỉnh Cú Nhù San sừng sững giữa đất trời.
Xa xa là đỉnh Cú Nhù San
Phía sau lưng là một con thác tiểu đang không ngừng mang dòng nước từ thượng nguồn ban phát xuống phía hạ nguồn. Ngay dưới chân chúng tôi là một vũng nước tự nhiên hình trái tim rất đẹp.
Thác nước tại thượng nguồn.
Vũng nước hình trái tim.
Nghỉ ngơi, thưởng thức chút bánh quy kết hợp nhâm nhi chút nước, toàn bộ cảnh đẹp xung quanh được thu bé lại vào trong tầm mắt. Không kìm hãm nỗi niềm sung sướng, chúng tôi đều tranh thủ vị trí có sóng để gọi điện khoe với người thân yêu đang ở nhà. Các đoàn khác cũng lác đác có mặt tại vị trí tuyệt vời này. Chúng tôi quyết định tiếp tục lên đường. Vượt qua một đoạn suối, các đoạn dốc liên tiếp hiện ra, thi thoảng đến đỉnh của một ngọn núi, chúng tôi ngoảnh lại quan sát, chao ôi dường như mình đang đứng trên cổng trời?
Cổng trời trong suy nghĩ.
Nhưng tiếc đó chỉ là “những suy nghĩ trong anh”, chúng tôi tiếp tục bước đi, thi thoảng phải vượt qua những vườn trúc lùn.
Vượt qua vườn trúc lùn.
Đôi khi vượt qua một đoạn đường dốc gần như thẳng đứng toàn đá to, ngước nhìn lên dường như đây là con đường dẫn lên tận trời xanh.
Những đoạn dốc dẫn lên tận trời xanh
Có những lúc cảm thấy khá mệt, chỉ muốn nằm xuống một gốc cây thật to đánh một giấc cho quên sự đời.
Chỗ nghỉ ngơi lý tưởng
Nhưng rồi chúng tôi vẫn phải tiếp tục tiến về phía trước, và rồi… cái gì đến cũng sẽ đến, cổng chào Nhìu Cồ San đã hiện ra trước mắt, tất cả đều cảm thấy thật hạnh phúc, và cứ như thế những bức ảnh tươi không cần tưới đã quay trở lại.
Kỷ niệm với cổng chào Nhìu Cồ San
Sau 6 tiếng leo vừa đi vừa nghỉ, chúng tôi đã có mặt ở lán nghỉ. Một chiếc lán trại siêu đẹp được bao quanh bởi rừng trúc lùn, bên tả là đỉnh Kỳ Quan San, bên hữu là đỉnh Cú Nhù San và trước mặt chính là đỉnh núi chúng tôi sẽ phải vượt qua để lên đỉnh Nhìu Cồ San.
Ơn giời, lán nghỉ đây rồi!
Mặt trời phía xa đã bị mây mù bao bọc, những tia nắng yếu ớt thi thoảng xuất hiện không đủ để xua tan cái lạnh trên núi, chỉ có những bếp lửa hồng mới đủ sức mạnh làm điều đó. Một nồi lẩu thơm lừng kết hợp với chút rượu truyền thống mang đến một cảm giác không thể phê hơn – chúng tôi đang nạp lại năng lượng.
Nồi lẩu thơm lừng trên núi.
Trong khi các đoàn khác hát hò đến tận khuya, nhờ những bát rượu tình cảm chúng tôi dễ dàng chìm sâu vào giấc ngủ và mơ về một viễn cảnh đẹp ngày hôm sau. Nhưng không, giấc mơ thường không có thực, cái chào đón chúng tôi là một trận mưa to kết hợp gió rít vào 3h00 sáng, và rồi là cảnh mây mù giăng lối vào buổi sáng.
Bình tĩnh thưởng thức bát mì nóng hổi, ngâm nhi ly cà phê ban mê, chúng tôi bắt đầu hành trình buổi sáng bằng con dốc cao ngút trời trong màn sương mù dày đặc.
Con dốc đầu tiên vào buổi sáng
Thi thoảng, gió to đẩy mây đi để lộ ra một phần thung lũng phía dưới với sắc vàng của nắng nhưng khoảnh khắc đó không kéo dài được lâu, cuối cùng mù vẫn hoàn mù.
Khoảnh khắc đẹp bất chợt
Tiếp tục bước đi trong làn sương mù ấy, chúng tôi bắt gặp đồng thời những cây phong lá đỏ đang ngả màu và những cây đỗ quyên vàng đang khoe sắc thắm. Một điều rất lạ lùng cho những ngày tháng 4.
Những cây phong lá đỏ
Và đỗ quyên vàng nở hoa
Điều đó phần nào bù đắp lỗ hổng trong tâm hồn những kẻ đang chinh phục gặp ngay đúng ngày mây mù. Nhưng rồi cuối cùng đỉnh Nhìu Cồ San cũng hiện ra, tất cả mệt mỏi dường như được trút bỏ hoàn toàn, ngay cả cái lạnh cũng không thể cản chúng tôi có những bức ảnh kỷ niệm tại nơi đây.
Chụp ảnh kỷ niệm với chóp Nhìu Cồ San
Với quan niệm vẻ đẹp được thể hiện trong cả một hành trình chứ không phải chỉ riêng đích đến cho nên tất cả đều vui như mở hội. Một chút đợi chờ cho hành trình thêm cảm xúc nhưng rồi nắng cũng không xuất hiện, có hay chẳng chỉ là một khoảng không bất chợt phía trên đầu.
Mặt trời đang nơi đâu?
Mang chút tiếc nuối, chúng tôi đành xuống núi sau gần một tiếng chờ đợi, bếp lửa trên đỉnh cũng đã tàn. Thời gian tụt xuống mới chính là lúc giúp chúng tớ cảm nhận được đoạn đường lúc sáng mình leo nó như thế nào?
Bắt đầu tụt xuống từ đỉnh
Ngày không nắng nhưng cũng không quá âm u giúp chúng tớ tụt nhanh xuống núi, chả mấy chốc lán nghỉ đã hiện ra trước mắt.
Lán nghỉ kia rồi
Thật không thể tin nổi, trên đỉnh mây mù như vậy nhưng tại lán nắng bắt đầu xuất hiện, gió thổi mây chạy ngang qua lán tạo thành khung cảnh chẳng khác gì tiên cảnh.
Lán nghỉ với chút nắng.
Nhìn về phía xa xa, các đoàn đang xuống con dốc giống như sống lưng của một con khủng long khổng lồ.
Sống lưng khủng long?
Thời gian trôi đi, nắng bắt đầu chiếm lĩnh toàn bộ không gian xung quanh lán, ngay cả khi bạn ngồi bên trong, nắng cũng không có ý định tha cho bạn. A Dơ nấu nhanh bữa trưa cho cả đoàn, chúng tôi đánh chén mau lẹ và thu dọn hành trang chuẩn bị xuống núi.
Nắng không tha ai
Từng đoàn, từng đoàn nối đuôi nhau xuống núi, một con đường khác được tất cả lựa chọn – đường qua bãi thả dê.
Bắt đầu xuống núi.
Cây phong báo hiệu đến bãi thả dê
Dê của tôi đâu? Ngựa của tôi đâu? Là câu hỏi của nhiều người khi có mặt tại địa điểm này. Nhưng đời không như mơ, không phải lúc nào chúng cũng có mặt tại đây.
Bãi thả dê là đây
Thứ mà chúng tôi thu được ở đây là nắng. Nắng dường như có chân cứ chạy đi chạy lại tạo nên đầy đủ sắc màu tại vị trí này.
Nắng có chân?
Kể từ đây, đoạn đường xuống bản không còn quá xa, địa điểm dừng chân cuối cùng khi leo cung này đó chính là cây táo mèo cô đơn nằm trên một khoảng đất rất bằng phẳng – hôm nay tôi cô đơn quá.
Cây táo mèo cô đơn.
Vậy thì cứ ở đó cô đơn tiếp nhé, chúng tớ tiếp tục xuống núi đây. Đây rồi, cuối cùng địa điểm tập kết đã hiện diện ngay trước mắt. Biệt đội siêu xe Win đã có mặt đông đủ sẵn sàng chở các anh chị em xuống núi.
Điểm cuối của hành trình.
Sau 2 ngày 1 đêm với đầy đủ nắng, gió và mây mù chúng tôi đã kết thúc hành trình chinh phục Nhìu Cồ San với khá nhiều kỷ niệm đáng nhớ. Đây là một cung leo không quá khó và phù hợp với mọi lứa tuổi. Nếu bạn đam mê leo núi và chưa biết chọn đỉnh núi nào để bắt đầu, đừng ngại ngần vác ba lô lên và chinh phục đỉnh núi này nhé.
Tạm biệt Nhìu Cồ San.
Lịch trình tham khảo (2 ngày 1 đêm)
Một số lưu ý khi leo núi
Kinh phí tự túc: 1.500.000 VND/người.