Đối với các mọt phim Thái, thì “Ngược dòng thời gian để yêu anh” (tên tiếng Anh là Love Destiny) là một bộ phim kinh điển không thể không xem, đã xem thì không thể không thích, mà đã thích thì sẽ không ngừng tơ tưởng đến vùng đất Ayutthaya lịch sử ấy một lần. Ngoài việc tạo ra một câu chuyện tình yêu đáng yêu và tích cực, “Ngược dòng thời gian để yêu anh” còn có một cách tiếp cận và truyền tải lịch sử, văn hóa của đất nước đến thế hệ trẻ trong và ngoài nước. Tôi cũng không nằm ngoài xu hướng đó, sau khi cày xong, tôi lần giở từng ngóc ngách lịch sử Thái Lan, đọc tường tận những thông tin về các đời vua, xem vô số các hình ảnh xưa và nay của cố đô này… Sự yêu thích đã ám ảnh đến mức tôi quyết tâm phải đến Ayutthaya một lần trong đời. Và đó là tiền đề của chuyến đi “ngược dòng (Bangkok) phù hoa để đu phim” này của tôi.
1. Cách di chuyển đến Ayutthaya
Đầu tiên, để đến được Ayutthaya, bạn phải đến … Thái Lan trước đã. Bạn cần phải đến Bangkok vì đây là nơi có sân bay gần Ayutthaya nhất, chỉ cách 70km từ Trung tâm về cố đô. Tại Bangkok, có 2 sân bay là Don Muang và Suvarnabhumi. Từ 2 sân bay này, đều có nhiều cách trung chuyển tiện lợi về bến xe thành phố. Tôi đã chọn hạ cánh ở Suvarnabhumi vì cực kỳ thích tuyến ARL (Airport Rail Link) từ sân bay vào trung tâm Bangkok của sân bay này. Sau khi nhập cảnh, bạn sẽ choáng ngợp với độ rộng lớn của Suvarnabhumi, nhưng đừng quá lo lắng, vì có vô số biển chỉ dẫn đường đi, để trải nghiệm ARL, bạn xuống tầng thấp nhất của sân bay, hoặc đơn giản là bấu víu bất kỳ một nhân viên nào đang đi lại gần chỗ bạn và hỏi cách đi đến ARL. Bến ARL có thể tự mua vé nhanh chóng ở rất nhiều bốt. Cách sử dụng cũng đơn giản, bạn chọn English sau đó chọn bến muốn dừng: để đi thẳng xuống Ayutthaya, bạn chọn dừng ở bến cuối Phaya Thai, giá vé 45 bath/người. Thời gian chờ chỉ khoảng chưa đến 10 phút, tàu di chuyển chỉ 30 phút. Từ Phaya Thai, bạn tiếp tục bắt BTS đến ga Mochit hướng Khu Khot (lưu ý là trên sân ga sẽ có hai hướng, tương ứng với hai bến cuối cùng của hai chiều đi là Khe Ha và Khu Khot, bạn cần lưu bản đồ BTS-MRT để di chuyển tự tin bằng loại hình này nhé).
Hướng dẫn cách xem bản đồ BTS-MRT để tìm đường đến Mochit
Từ BTS Mochit bạn nên bắt xe Grab hoặc đi bộ (nên đi Grab nha vì trời nắng kinh khủng) ra bến xe Mochit, cách khoảng gần 2km.
Khoảng cách từ BTS Mochit đến bến xe Mochit
Để di chuyển từ Bangkok đến Ayutthaya thực ra có tận 3 cách, đầu tiên và sang xịn nhất là đi taxi, giá bao nhiêu thì tôi thật sự không rõ vì chắc chắn không có ý định thử, trừ phi là du lịch gia đình hoặc hội nhóm thì sẽ cân nhắc đến, còn đi 1-2 người thì nên xài phương tiện công cộng, đó là minivan (loại xe khách có thể chưa từ 16-20 khách/chuyến, chạy liên tục 30 phút/chuyến) hoặc tàu lửa (có thể bắt BTS đến ga Hua Lam Phong để đi tàu nha, vé rẻ nhất là 18 bath, nhưng sau khi xuống từ bến tàu, phải mất công qua phà mới vào được trung tâm Ayutthaya). Minivan theo tôi đang là phương tiện dễ dàng nhất và chi phí chấp nhận được với đoàn có số lượng là 2 người như chúng tôi.
2. Phương tiện di chuyển ở Ayutthaya
Đến bến Mochit, vào bất kì quầy nào nói muốn đi Ayutthaya, là người ta sẽ chỉ bạn đến ngay quầy vé, 70 bath/người chiều đi và 100 bath/người chiều về, tính ra khứ hồi rơi vào 120.000 tiền Việt, hợp lý đấy chứ.
Xe ở đây di chuyển nhanh, ít dừng đón khách dọc đường và không cho quá số người lên xe. Tôi đi khoảng 1,5 tiếng là đến nơi. Bến xe ở Ayutthaya cũng là kiểu dựng tạm bợ, vài chiếc mái tôn, vài chiếc lán để che nắng cho xe, bên ngoài là hằng hà sa số “cò du lịch”. Thực ra với nhóm đi đông, thì việc thuê một chiếc song-thẻo (một loại xe tự chế giống xe Thương binh ở Việt Nam) là hợp lý nhất, nhưng giá tôi cho rằng hơi đắt 1500 bath cho vài tiếng tham quan, mà các địa điểm ở Ayutthaya siêu gần nhau luôn.
Vì vậy nên tôi quyết định thuê xe đạp, nhưng đây cũng là một quyết định sai lầm không kém vì Ayutthaya siêu siêu nắng nóng các bạn ạ, nếu các bạn đi thì khuyên là nên thuê xe máy nha, tiết kiệm thời gian và đi được nhiều nơi hơn, dù giá thuê cao hơn và mất thêm chi phí xăng xe. Các bạn đi bộ theo Google Map đến TWT (Travel with Thailand) để thuê nha, chỗ này đủ xe đạp, xe đạp điện, xe máy…. 70 bath/xe đạp và 250 bath/xe máy, tôi có mặc cả được còn 60 bath/xe đạp nên mọi người cứ tự tin hỏi nhé.
3. Trải nghiệm 1 ngày khám phá lịch sử tại cố đô Ayutthaya
TWT còn cẩn thận phát cho chúng tôi một bản đồ tham quan ở Ayutthaya với các địa điểm được đánh số lên đến …80. Nhìn bản đồ choáng váng luôn vì không biết bắt đầu từ đâu. Sau đó, tôi phải nhờ cô chủ đánh dấu giùm các địa điểm nổi tiếng nhất. Lộ trình của tôi từ TWT sẽ đi như sau: Wat Ratchaburana > Wat Mahathat > Wat Phra Ram > Wat Phra Sri Sanphet > Wat Chaiwatthanaram. Đây là 5/6 chùa bán vé combo (50 bath/chùa và 220 bath/vé đi cả 6 chùa trong 2 ngày). Tôi phải bỏ qua Wat Maheyong vì quá xa.
Combo 6 địa điểm giá 220bath/người nước ngoài
Cổng vào chùa Wat Ratchabunara
Đạp xe đi dọc các con phố của Ayutthaya (với tiết trời chưa oi bức lắm) thì rất là bình yên và thoải mái các bạn ạ. Các chùa ở khá gần nhau, nên cứ thong thả mà đi. Tôi có chụp khá nhiều ảnh chùa ở đây vì quá đẹp và lộng lẫy, càng yêu thích kiến trúc ở đây bao nhiêu, càng tiếc bấy nhiêu vì nơi đây đã bị quân đội Miến Điện tàn phá thảm khốc trong chiến tranh những năm 1766-1767. Các tượng Phật hầu hết đều là tượng không đầu. Các hoa văn điêu khắc trên các bảo tháp đều cực kì tinh tế và sắc sảo, nền văn minh Ayutthaya quả là đáng để thế giới phải ngưỡng mộ sâu sắc.
Bảo tháp chính tại chùa Wat Ratchabunara
Toàn cảnh chùa Wat Ratchabunara
Ngay cạnh chùa Wat Ratchanabunara, có một ngôi chùa khá đặc biệt là Wat Mahathat, nơi có tượng Phật được bao bọc trong rễ cây cổ thụ lâu đời. Mặt tượng Phật khá nhỏ, khuôn mặt yên bình và tĩnh lặng, khiến du khách thập phương vô cùng thích thú.
Tượng Phật được bao bọc bởi rễ cây cổ thụ trong khuôn viên chùa Wat Mahathat
Mặc dù tượng Phật khá bé nhưng rất bình yên, chùa có cắt cử hẳn một nhân viên đứng trông, không cho du khách đứng quay lưng về phía tượng, mà phải ngồi cho dù chụp ảnh hay đứng xem. Đây là cách bảo tồn Đức tin cũng như văn hóa rất hay và văn minh của nước bạn. Ở Ayutthaya còn một ngôi chùa có hình ảnh tượng Phật rất nổi tiếng là Wat Lokaya Suttha với bức tượng Phật nằm khổng lồ, đáng tiếc do thời gian có hạn, nên chúng tôi chưa thể khám phá thêm nơi này.
Tượng phật ở Wat Mahathat
Vương triều Ayutthaya được miêu tả trong phim “Ngược dòng thời gian để yêu anh” với tất cả niềm tự hào và yêu mến sâu sắc. Đây là một Vương triều thịnh trị kéo dài hơn 400 năm (thời đại phong kiến lâu dài và phồn thịnh nhất ở Việt Nam là nhà Trần với chỉ hơn 170 năm), là nơi mở cửa và giao thương buôn bán với người phương Tây từ rất sớm, chính nhờ vậy, nền văn hóa cũng như kiến trúc của người Ayutthaya thời kì này có khá nhiều nét chấm phá của văn minh Anh Quốc, Ấn Độ và Tây Ban Nha.
Tượng phật ở Wat Mahathat
Wat Pra Pram
Wat Phra Sri Sanphet
Một điều cực kỳ đáng tuyên dương của phim đó là làm sống dậy niềm tự hào và yêu thích trang phục dân tộc của quê hương. Khi đặt chân đến chùa Chai (Wat Chaiwatthanaram)-điểm quay lớn của phim, tôi đã cực kỳ bất ngờ vì có rất rất nhiều người diện sabai (một loại trang phục có dải lụa vắt qua vai rất hay được sử dụng trong phim). Đây cũng là ngôi chùa to nhất, hoành tráng nhất tại Ayutthaya, thể hiện niềm tin mãnh liệt vào Phật pháp và sự yên bình, thịnh trị của vương triều lúc bấy giờ. Ngôi chùa này được xây dựng vào năm 1630 (đáng tiếc sau gần 100 năm thì chùa bị tàn phá bởi chiến tranh Miến Điện) do vua Prasat Thong xây dựng để tặng mẹ mình vơi nỗi nhớ quê nhà- Angkor Wat. Kiến trúc của chùa có nhiều nét tương đồng với danh lam thắng cảnh cùng tên, với cách sắp xếp các tháp nhỏ xung quanh thành hình vuông, bao quanh những tháp lớn bên trong.
Khung cảnh tham quan nhộn nhịp tại chùa Wat Chaiwatthanaram
4. Kết
Chia tay với các ngôi chùa cổ kính tại đây, chúng tôi phải mau chóng trả xe trước 17h30 để kịp chuyến xe cuối cùng về Bangkok, kết thúc một ngày tham quan mệt nghỉ đúng nghĩa. Sau khi được trải nghiệm Ayutthaya, đương nhiên là tôi muốn tiếp tục được trải nghiệm thật nhiều nền văn hóa cũng như lịch sử dân tộc lâu đời của càng nhiều nước, càng nhiều vùng trên thế giới; nhưng trên tất cả, tôi lại càng mong mỏi hơn việc Việt Nam cũng sẽ có một kênh kết nối đến giới trẻ và du khách nước ngoài như Thái Lan đã làm với “Ngược dòng thời gian để yêu anh”- một bộ phim nổi tiếng xuyên biên giới, mang về cho quốc gia niềm tự hào dân tộc sâu sắc, mang đến cho du khách sự ngưỡng mộ choáng ngợp và tất nhiên, gia tang doanh thu du lịch nước nhà ^^. Biết đâu đấy, tôi sẽ vẫn tiếp tục chờ đến ngày đó ^^ Điện ảnh Việt Nam cố lên!