Thong dong và chữa lành ở Đà Lạt

65

Nếu bạn muốn tìm thấy một nơi để nghỉ ngơi khi đến Đà Lạt, hòa mình vào thiên nhiên, lánh mình ra khỏi những ồn ào, tấp nập của check – in, thì hành trình sau đây có thể là một gợi ý cho bạn. Một Đà Lạt rất khác, một Đà Lạt của thiên nhiên, của niềm vui, của sự thư giãn và có khả năng chữa lành. Một khoảng không gian “sống chậm” dành cho bất kỳ ai muốn làm mới lại bản thân mình.

Chữa lành ở Đà Lạt

Zen nép mình bên đồi thông, nhìn ra phía hồ Tuyền Lâm yên bình và tĩnh tại

Từ Sài Gòn đến Đà Lạt…

Sau tết Nguyên Đán, trở lại văn phòng, nhìn những hồ sơ công việc mình thực sự stress đến mất ngủ. Thời gian dài, trong thời điểm dịch Covid làm việc ở nhà, đang quen dần, bỗng trở lại nơi công sở làm mình thấy ngột ngạt và lười biếng hẳn. Đang loay hoay làm sao để lấy lại động lực, làm mới lại bản thân cho những thử thách phía trước, thì mình được bạn người yêu nài nỉ cho một chuyến đi nghỉ ngơi. Và điều đặc biệt là hãy trải nghiệm một kì nghỉ mà chỉ một mình ở Đà Lạt. Mình há hốc mồm, Đà Lạt sao, năm nào cũng chẳng đi vài lần, ngoài chuyện cà phê khắp nơi này nơi khác. Nhưng mình đã lầm, một trải nghiệm Đà Lạt rất khác, đã cho mình hiểu thế nào thật sự là nghỉ ngơi ở một nơi thật sự là xứng đáng

Mình đáp chuyến bay đến Liên Khương lúc 16h30 chiều từ Tân Sơn Nhất, nắng đương đẹp, và được chỗ của mình nghỉ dưỡng sắp xếp một chiếc xe đón về. Mình nằm dài ra ghế sau, lim dim mơ màng khi xe chạy qua đèo Sacom, uốn lượn đẹp mắt với những rừng thông, quang cảnh tuyệt vời. Và khoảng chừng 45p, thì mình được gọi dậy, giờ đây trước mắt mình, trời ạ, một nơi đẹp và thanh bình đến lạ thường. Tin nhắn người yêu mình nhắn đến "Hãy tận hưởng kỳ nghỉ nhé chàng trai”.

Chữa lành ở Đà Lạt

Zen cafe Lakeside nhìn từ lối dẫn vào, đường dẫn vào là một con đường đất, với hai bên là rừng cây xanh mướt, dịu mát

Chữa lành ở Đà Lạt

Lối dẫn đến phòng nơi có chiếc cổng xinh với hoa và cây xanh rợp bóng

Nghỉ ngơi trong một Đà Lạt thiên nhiên

Mình quăng mình lên chiếc nệm, nhìn ra ô cửa kính lớn từ phòng, phía xa, làn nước hồ Tuyền Lâm xanh thẳm, tiếng chiếc xuồng nhỏ đánh cá trở về bờ, làm mình bỗng thấy ôi chao, sao mà bình yên đến quá đỗi. Từ ban công của phòng, những cánh hoa anh đào nở muộn đung đưa trước gió, làm mình như thôi miên, như một gã nghệ sĩ nào đó thơ thẩn trong một chiều yên tĩnh. Rồi thoáng chốc, bỗng đâu đó phía sau lưng căn phòng, tiếng ríu rít đàn chim trở về, một điều mà đã mấy mươi năm nơi ồn ào phố thị mình chẳng thấy. Nhớ hồi còn nhỏ, hồi đó còn rong ruổi khắp những cánh đồng trời chiều, những tiếng chim thật thân thuộc, lớn lên xa nhà, lao vào phố thị, quen hơn với những tiếng xe xe cộ cộ, tiếng còi ầm vang, tiếng nhạc chát chúa, thành ra đôi khi chẳng biết thế nào là kết nối với thiên nhiên.

Chữa lành ở Đà Lạt

Từ căn phòng của mình, nhìn ra bờ hồ Tuyền Lâm xanh ngắt, êm đềm. Không gian yên tĩnh chỉ có những tiếng chim, và nghe được cả mùi thơm của hoa rừng

Chữa lành ở Đà Lạt

Từ ban công của phòng phóng tầm mắt nhìn ra toàn cảnh trên cao, đương lúc hoa mai anh đào rực rỡ cùng sim tím

Sau một đêm ngủ siêu ngon, được đánh thức dậy bởi tiếng chim ríu rít ngoài ban công, vài tiếng chó sủa – hỏi ra mới biết là chúng đùa giỡn với đám sóc trên đồi nên sủa. Nhìn ra phía hồ, nhìn bình minh từ từ ló rạng sau làn sương, cảm giác như mình được sống một cuộc đời mới vậy. Trong lành và tươi mới, như thể được tái sinh một lần nữa vậy. Mình chưa bao giờ ra khỏi phòng trước 6h sáng hồi còn ở thành phố, ấy vậy mà ở đây mình lại hào hứng, mặc một chiếc áo khoác mỏng, dạo bộ trên còn đường đá gồ ghề, đắm chìm vào mùi cỏ cây, mùi đất sáng tinh mơ, giữa làn sương mờ ảo.

Chữa lành ở Đà Lạt

Sáng sớm trong sương mình cùng các bạn cún đi dạo bộ quanh nơi mình ở, thưởng thức sự trong lành và khoan khoái của ngày mới

Chữa lành ở Đà Lạt

Đốm – 1 tuổi, nhỏ nhất, nhưng láu cá nhất, tung tăng tung tẩy dẫn đường cho mình

Quay trở về phòng, sau đó là xuống ăn sáng, mình xúc động khi lâu rồi mới được ăn một bát bún gà mà vị tuy giản dị nhưng ngon quá chừng, hỏi ra mới biết, bạn đầu bếp còn trẻ măng, nhưng nấu ăn rất ngon, mấy ngày sau đó mình ở lại gần như không đi đâu, cũng chỉ ăn tại chỗ ở nhưng món nào cũng ngon, đầu bếp nấu rất đều tay.

Chữa lành ở Đà Lạt

Ban công, nơi mình ăn sáng với khung cảnh thiên nhiên trong lành và món ăn giản dị nhưng đầy đủ vị

Đúng thật sự nghỉ dưỡng, chìm giữa không gian tĩnh lặng như thế lần đầu tiên trong cuộc đời mình thấy thật sự thảnh thơi, ngày đầu còn ngứa ngáy lo việc này việc kia, nhưng hai ngày sau có muốn làm cũng chẳng có máy tính để làm, sóng điện thoại thì yếu và chập chờn, thành ra mình thả lỏng hoàn toàn và enjoy cái mô mần thiên nhiên đang có.

Chỗ ở có một đám chó rất hiền và giỏi an ủi người khác. Chỉ cần bạn cho ăn một miếng, chúng sẽ cho bạn ôm lấy, vuốt ve và đùa nghịch, nhưng quy định là không được cho ăn, nên mình hay lén cho chúng ăn thôi, chứ khi các bạn nhân viên thấy, các bạn liền cầm một chiếc roi khẽ dọa là chúng lại chạy thật nhanh lên đồi, tiếp tục đùa nghịch trước khi lén lén chạy về nếu có ai vì yêu mà cho ăn một miếng. Khôn hết sức.

Chữa lành ở Đà Lạt

Buổi sáng rảnh rỗi các bạn cún đợi sẵn ở cửa phòng chờ mình đi dạo bộ, nhỏ nhất màu trắng là Snow, đen đẹp trai cười đẹp là Blacky, Cool ngầu bên phải là Spotty, bên phải kiểu tội nghiệp là Minu, và đứa trẻ trâu nhất còn lại Đốm

Trong những ngày ở đây, có một chỗ trong khuôn viên mình thích nhất, chính là khu vườn tĩnh lặng. Đó là một khu vườn với rất nhiều hoa, hoa lan được các bạn chăm sóc những khi rảnh rỗi. Ở góc vườn đấy yên tĩnh và trong lành, ngoài tiếng chim hót và mùi thơm của mùa hoa ra thì có một âm thanh rất tuyệt diệu. Tiếng của một chiếc chuông gió rất lớn. Tuy chuông lớn, nhưng thanh âm phát ra khi có gió không thô hay chói, mà rất trong, dịu âm, làm thức tỉnh cho những ai đang mộng mị nghĩ suy như mình haha.

Chữa lành ở Đà Lạt

Một góc khu vườn với hoa và cây xanh, tiếng nước chảy róc rách yên bình, hoa thủy tiên, hoa hồng bụi và các loài lan khoe sắc dưới nắng ấm

Chữa lành ở Đà Lạt

Trong khu vườn nhỏ đầy hoa và tiếng chim có một chiếc chuông phát ra thanh âm tuyệt vời, làm mình thức tỉnh những suy nghĩ miên man

Rất nhiều lần, khi đang vẩn vơ suy nghĩ, lo lắng về những thứ còn mơ hồ trong tương lai, tiếng chuông lại vang lên, làm mình tỉnh ra, hiện diện với hiện tại, lại tận hưởng những yên bình ở hiện tại, trước khi được các bạn nhân viên gọi “ Anh ơi về ăn cơm”, thân thương quá đỗi, như đang ở nhà vậy.

Rất lâu rồi, mình mới có cảm giác vắng lặng khi tối xuống. Mọi thứ êm đềm nhẹ nhàng. Mình có thể nghe thấy tiếng côn trùng rả rích, mùi thơm của thông non xanh quanh quẩn. Mọi thứ như lắng lại. Và thật ấm áp biết bao khi được ăn những món ăn như ngày còn ở nhà với mẹ. Buổi tối đầu tiên trôi qua trong một sự lãng mạn.

Chữa lành ở Đà Lạt

Buổi tối yên lặng, lãng mạn với mùi thơm của thông xanh, tiếng côn trùng rả rích

Rồi một chiều mưa đầu mùa đổ xuống, không ra ngoài chơi được, làm mình có thời gian, nhấm nháp một ly cà phê trứng rất thơm, và được dịp biết đến những cuốn sách của thiền sư Thích Nhất Hạnh trên kệ sách. Hỏi ra mới lẽ, mọi người ở đây ai cũng thực hành tâm linh, mọi người luôn yêu thương nhau, cùng nhau đi tập yoga mỗi ngày, đọc sách mỗi ngày. Hèn gì, năng lượng rất tốt, luôn ấm áp và nhiệt thành, làm mình cũng tự nhiên mà thảnh thơi theo. Qua những cuốn sách ở kệ cuối cùng mình cũng tìm thấy câu trả lời cho việc làm thế nào để có hạnh phúc, thì ra những ngày không làm gì thật đáng quý biết bao. Mình biết ơn bạn người yêu mình quá đỗi, đã cho mình một cơ hội để được sống thật sống.

Chữa lành ở Đà Lạt

Trong một chiều mưa bất chợt, mình đến quầy bar nơi có một thư viện nhỏ, mình đã nằm dài và phát hiện ra rất nhiều cuốn sách hay, để thưởng thức cùng một ly cà phê trứng

Ngày mình ra về, trước những ấm áp nơi đây, mình biết rằng mình đã tìm thấy một nơi để sẽ lui tới thường xuyên, để được sống trọn vẹn sau những ngày đầy mỏi mệt nơi phố thị ngoài kia. Và cuối cùng mình cũng đã tìm thấy một Đà Lạt đúng nghĩa, như trong những thơ ca, trang sách mình đã đọc qua. Không phải là một Đà Lạt ồn ào với những hời hợt của check in, và những con đường chật ních người như bao lần.

Chữa lành ở Đà Lạt

Buổi sáng rời đi, nhìn lại ánh bình minh đang lên từ bên kia ngọn núi, mình thấy xúc động và đầy yêu mến những ngày đã qua

Một Đà Lạt chữa lành những nỗi khổ của những kẻ phố thị như mình.