Sau khi nhập cảnh vào Bolivia thì Copacabana là thị trấn dừng chân đầu tiên trên hành trình chiêm ngưỡng Bolivia (tên của thị trấn này cũng trùng tên với bãi biển Copacabana ở Rio de Janeiro, Brazil). Thị trấn Copacabana Bolivia được bao quanh một phần phía Nam bởi những ngọn đồi và phần còn lại là màu xanh của hồ nước Titicaca – hồ nước ngọt cao nhất thế giới. Dân du lịch phần lớn hay thích so sánh, hồ Titicaca chia đôi, một nửa thuộc về Peru và nửa còn lại nằm về phía Bolivia để rồi trở thành đề tài thảo luận, tranh cãi của những người từng tới nơi đây rằng phần hồ phía nào đáng chiêm ngưỡng hơn, đẹp hơn.
Thị trấn Copacabana Bolivia
Bình thường chắc sẽ chẳng nhiều người nhắc hay dành sự quan tâm tới Copacabana – thị trấn bên hồ của Bolivia khi ngao du Nam Mỹ chỉ đơn giản vì có quá nhiều địa điểm phải tới, quá nhiều thứ phải thấy ở Nam Mỹ mà thị trấn này thì nếu không có Titicaca thì nó sẽ chẳng được biết đến. Tương truyền, hồ Titicaca được hình thành từ nước mắt của thần mặt trời do thương nhớ người con đã mất. Không biết những người lữ hành khi đi qua đây có để ý thấy rằng thị trấn Copacabana Bolivia này vẫn có doanh trại thủy quân dù Bolivia là một quốc gia không biển. Dĩ nhiên mình cũng chả biết đến sự kiện nãy mãi cho tới khi được nghe câu truyện với ông chủ nhà trọ trên đảo mặt trời kể về cuộc chiến Thái Bình Dương – cuộc chiến mà Bolivia đã mất biển của họ cho Chile và đến giờ vẫn trên hành trình đòi lại.
Tạm bỏ qua câu chuyện của quá khứ về cuộc chiến giữa Chile và liên minh Bolivia-Peru, quay lại với thị trấn Copacabana Bolivia, như đã nói nơi này chả là gì nếu không có hồ Titicaca – nguồn sống chính của người dân thị trấn. Du khách thường chỉ qua đây để tới đảo mặt trăng hoặc đảo mặt trời trên hồ, còn không nơi đây chỉ là điểm trung chuyển của họ trước khi đi tiếp tới La Paz hay Achacachi. Có lẽ khi nhắc tới đất nước Bolivia, phần lớn du khách có lẽ chỉ nghĩ tới cánh đồng muối Salad de Uyuni.
Toàn cảnh thị trấn Copacabana Bolivia nhìn từ trên cao
Những trải nghiệm mới đầu với thị trấn Copacabana Bolivia là những ngày thiếu rau và chỉ toàn ăn thịt cừu nướng hoặc rán, là những chiều tản bộ ra bờ hồ ngắm nhìn những chiếc thuyền đưa khách du lịch về bờ; là những lúc đi ngang qua thánh đường thờ thánh nữ vào lúc chiều muộn. Ở nơi này đền thờ Đức mẹ đồng trinh là một địa điểm rất linh thiêng đối với người bản địa.
Một địa điểm khác cũng rất đáng để chiêm ngưỡng và tìm hiểu ở thị trấn Copacabana Bolivia này chính là núi thiêng Calvario (Cerro El Calvario), đi qua 14 dấu thánh trước khi lên tới đỉnh ngắm nhìn toàn cảnh hồ Titicaca và thị trấn nhỏ được bao phủ bởi ánh hoàng hôn.
Đường lên Calvario
Đối với người bản địa khi leo lên núi thiêng. Cứ khi tới những cây thánh giá bên đường họ lại dừng lại và thực hiện nghi lễ cầu nguyện rồi đặt hòn đá nhỏ lên bệ như để làm chứng cho lời nguyện cầu của họ. Ông già chủ nhà trọ trên đảo có kể với mình nếu có dịp đến đây vào thứ 6 trước ngày lễ Phục sinh thì sẽ được tham dự lễ hội của những người hành hương từ khắp nơi đổ về đây để xin xám hối, họ sẽ thắp lên những ngọn nến mà ở đó mỗi ngọn nến chính là một điều ước của những người mộ đạo.
Thánh giá trên đỉnh Calvario – Thị trấn Copacabana Bolivia
Và khi hoàng hôn buông xuống, đoàn người hành hương sẽ đi xuống Thánh đường Đức mẹ Đồng Trinh. Mình không phải là kẻ hành hương, cũng chẳng phải dân mộ đạo nhưng cũng bày tỏ lòng thành kính của một kẻ lang thang khi đi qua từng dấu thánh. Và khi lên tới đỉnh đồi Calvario thì mình đã có cơ hội bắt gặp thứ có lẽ là đẹp nhất ở thị trấn này – cũng giống như ở Santorini, Hy Lạp chính là cảnh hoàng hôn buông xuống trên hồ, ngắm nhìn những tia nắng cuối ngày còn sót lại và dần biến mất nhường chỗ cho bóng đêm ngự trị. Thứ khác biệt duy nhất mà mình cảm thấy khi đứng ở đây là thanh âm: Ở Santorini thì ồn ào loạn đả còn ở đây – trên đỉnh núi thiêng Calvario là những lời nguyện cầu tới Đức mẹ.
Hoàng hôn phủ bóng xuống thị trấnthị trấn Copacabana Bolivia
THĂM ĐẢO MẶT TRỜI TRÊN HỒ TITICACA
Rời thị trấn Copacabana Bolivia và mười bốn dấu thánh trên đồi Cerro Cavalrio vào một buổi sáng đẹp trời, lúc này tâm trí mình có lẽ để cả ở Isla de Sol nơi mà truyền thuyết về thần mặt trời và 2 người con Inca đầu tiên được sinh ra.
Những căn hostal trên đảo
Để ra đảo, ở thị trấn có rất nhiều công ty du lịch bán vé tàu với giá từ khoảng 35-45 bolivianos/khứ hồi (khoảng 119,000 đến 153,000 Việt nam đồng). Tuy nhiên ngoài chuyện giá cả thì việc ở đâu trên đảo cũng là một vấn đề cần cân nhắc rất kỹ vì đảo mặt trời (Isla de sol) có 2 khu phía Nam và phía Bắc. Trước đây đã từng xảy ra tranh chấp nhỏ trên đảo giữa phần phía Nam và phần phía Bắc đảo do một số bất đồng trong quản lý hoạt động du lịch. Với mình thì Nam hay Bắc không quan trọng vì mình cũng chưa định hình trong đầu là sẽ ở đâu trên đảo, mình muốn tận hưởng cảm giác lạc lối và chọn lấy một nơi nghỉ chân mà cơ duyên muốn mình dừng lại.
Con đường lên đảo
Ngồi trên tàu và ngắm nhìn bầu trời xanh ngắt trên mặt hồ mênh mông mình đã cập cảng Yumani nam đảo lúc nào không hay. Vừa lên đảo, các chị các mẹ người Bolivia phụ trách vấn đề thu phí sẽ phát ngay cho khách du lịch thăm đảo chiếc vé với giá 10 Bol (khoảng 34,000 việt nam đồng) – một cái giá khá hợp lý đối với du khách tới thăm trong ngày hay ở lại đảo . Với hành trình thăm đảo mặt trời lần này thật may mắn vì mình đã gửi lại cái balo quá khổ gần 18kg ở thị trấn Copacabana cho bà chủ nhà trọ và cô cháu gái dễ thương để chỉ vác theo balo nhỏ 10kg cho 2 ngày tham quan trên đảo. Với độ cao hơn 3000m trên mực nước biển thì thật không dễ chịu chút nào khi bạn phải mang theo đống hành lý và leo hết đảo để lên tới nhà nghỉ. Mình vẫn nhớ ngày xưa theo dõi bộ truyện Jindo dinho và thấy bạn Jindo đi học đá bóng ở Nam Mỹ rồi nhai lá cacoa để chống sốc độ cao mình đã luôn thắc mắc mãi nhưng sang đây mình cũng đã được chiêm nghiệm và thấm thía, không có cái thứ thần dược này chắc khó mà vượt qua được hội chứng sốc độ cao.
Góc nhìn từ trên điểm cao của hòn đảo
Nước hồ Titicaca trong vắt và nhìn từ xa trông như 1 chiếc gương khổng lồ. Thâm tâm mình đã luôn muốn được lao xuống hòa mình vào làn nước này nhưng mỗi lần nghĩ tới điều đó thì lí trí lại cản bước vì cái lạnh buốt của nước hồ. Không bơi được thì mình chuyển qua leo núi ngắm cảnh. Các hostal trên đảo được bố trí rất hợp lý khi gần như mọi nhà nghỉ đều có góc ngắm hồ rất đẹp và mình cũng thực sự may mắn khi đang lang thang tìm nhà nghỉ thì tình cờ nhìn thấy căn nhà nhỏ dễ thương có ban công nhìn thẳng ra phía Nam hồ, mọi thứ trong nhà đều do ông chủ tự đóng, từ cái ghế ngả trong khoảnh vườn nhỏ đến cái xích đu cho cô cháu gái bé bỏng chơi hằng ngày. Mình coi nơi đây là 1 trong những văn phòng làm việc có view đẹp nhất của mình trên chuyến đi.
Góc làm việc view hồ
Để lại hành lý, chỉ với chiếc máy ảnh, chai nước và 1 vài hộp bánh, mình đi bộ bắt đầu hành trình ngắm nhìn, tìm hiểu hòn đảo. Khi đi thăm đảo, không khó để mình bắt gặp những con alpaca – thuộc dòng họ lạc đà Nam Mỹ với vẻ ngoài khá dễ thương và khá giống với llama. Về mặt địa hình, địa chất thì đa phần trên đảo mặt trời là đồi dốc và sỏi đá với khí hậu khô. Khi đặt chân lên tới điểm cao nhất của đảo, phóng tầm mắt ra xa nhất có thể, mình có thể có thể ngắm nhìn cả vùng hồ Titicaca rộng lớn hút mắt và cũng được thấy đảo mặt trăng – cô em gái bé nhỏ đứng nép bên người anh trai to lớn là đảo mặt trời. Trở lại quá khứ khi còn bị thực dân Tây ban Nha đô hộ thì đảo mặt trăng đã từng được sử dụng như một nhà tù.
Những con alpaca thuộc dòng họ lạc đà Nam Mỹ
Một điểm đặc biệt mà mọi người khi lên đảo luôn muốn tận hưởng đó là ngắm hoàng hôn. Được nhìn ngắm mặt trời dần buông xuống trên mặt hồ Titicaca là một điều gì đó hẳn là rất hiển nhiên mà mọi người đều phải làm khi tới đây. Và quả thực người dân bản địa trên đảo đã rất biết chiều lòng du khách khi sắp đặt những chỗ ngồi có view tuyệt đẹp nhìn xuống hồ. Dù bạn đi với gia đình, trẻ nhỏ hay chỉ là một lữ khách độc hành thì hãy tới đây, tìm một chỗ ngồi thật ấm áp (vì gió trên đảo thổi rất mạnh và khá lạnh), gọi một cốc cacao nóng hay tự thưởng cho mình một cốc bia bản địa thơm ngon, bạn gần như có toàn bộ thời gian còn lại trên thế giới để chờ đợi hoàng hôn buông xuống như chờ một cuộc hẹn được định sẵn trong đời. Mình tin chắc mọi muộn phiền đều tan biến khi được ngồi ở 1 nơi tuyệt đẹp như thế này.
Những quán ăn có view ngắm hồ độc đắc
Thật tuyệt khi được ngồi đây cùng bạn bè, gia đình
Khi mặt trời đã chìm dần xuống bóng nước thì cũng là lúc mình cảm thấy khá lạnh và tản bộ trở về nhà nghỉ. Hãy chắc chắn rằng bạn luôn mang theo đèn pin khi nghỉ lại ở trên đảo vì nơi đây rất ít đèn điện. Trở về hostal, gọi một đĩa cơm cá có lẽ không có gì tuyệt vời bằng. Có lẽ lần tới mình sẽ trở lại nơi này cùng gia đình.
Capadochia và đảo mặt trời là những điểm đến đầu tiên trong hành trình khám phá Bolivia của mình. Có thể với nhiều người, Bolivia không phải là đất nước cần nhiều thời gian khám phá nhưng nếu đi chậm lại, ngắm nhìn kỹ hơn thì nơi đây có vẻ bình yên hơn cả. Các điểm dừng tiếp theo sẽ là La Paz, Sucre, Uyuni.